Xuống tòa ông Sứ lựa được rồi
Mề rô ông Sứ phát anh ngồi thở than
Vợ con châu lụy hai hàng
Khuyên em ở lại để chàng dời chưn
Anh ra đi mỗi bước mỗi ngừng
Châu sa lụy nhỏ chín mười từng ruột đau
Thương nhau phải nhớ lời nhau
Tri tri vàng đá trước sau một lời
Anh ra đi mặt biển chân trời
Chúc em ở lại một lời bình an
Bảy giờ mai em tuốt xuống Hàn có anh