Xa xôi non nước ngàn trùng
Hạ bài thơ ngọc gởi thăm bạn hiền
Soạn bút nghiên ra nước mắt chứa chan
Con ngươi mờ mịt hỏi đàng mô biên
Kể từ ngày xa cách bạn hiền
Đêm nằm không ngủ ngày phiền tứ chi
Ta phân với bạn làm ri
Nơi mô xuống nút vừa khuy bạn gài.