Xa ngãi nhơn ai tâm hồn chẳng xao xuyến
Nhớ chừng nào chết điếng lá gan
Ân tình nay đã dở dang
Nửa chừng người lại phũ phàng làm ri
Ân tình nay đã chia ly
Thình lình kẻ ở người đi hai đường
Chữ tình bạc tựa thu sương
Đau lòng chua xót trong lòng ngọt ngon
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn
Tâm tư mộng tưởng héo mòn quả tim
Tui vẫn tưởng tui cùng người giữ trọn yêu thương
Nào hay đen bạc như chim kia sổ lồng
Trách thay tạo hóa bất công
Cầu Ô kẻ đợi sông Ngân người chờ
Ruột tằm bối rối như tơ
Tui tưởng tui cùng ai thủy chung như nhứt
Nay bây chừ phải chịu lỡ đôi
Phụ tình chi rứa bớ người ơi
Không nhớ câu thệ hải chẳng nhớ lời sơn minh
Bạc chi bạc rứa ớ người tình
Làm như Hậu Thị với Mai Sinh phải lạc lìa.


Ghi chú: 1 Sông Ngân: Chỉ điển tích Ngưu Lang Chức Nữ cùng đợi chờ gặp nhau bên cầu do Ô Thuớc (Quạ đen) bắt qua sông Ngân 2 Hậu Thị, Mai Sinh: Hai nhân vật trong truyện cổ Việt Nam.