Ví chăng cái nợ tơ duyên,
Nỡ đem nhan sắc mà phiền não ai?
Làm người mà chẳng biết chơi,
Uổng công trang điểm thiệt thòi xuân xanh.
Hay là quen thói phong tình,
Hay là để tính để tình công phu.
Sao em nghĩ bạc như chì,
Sao em lại nghĩ rằng chì hay thau.