Trải xem ca vịnh xưa sau,
Tự nhiên cảm phát biết bao nhiêu tình.
Lạ chi nữ tú nam thanh,
Nhiều lời ong bướm dỗ dành trăng hoa.
Trọng vì đạo chúa nghĩa cha,
Những điều ta thán cũng là tự nhiên.
Chữ rằng: Phong nguyệt vô biên.
Vợ chồng tơ tóc nhơn duyên thâm trầm.
Quốc phong xưa có mười lăm,
Tục diêu mới góp mười trăm câu ngoài.
Kinh thanh vĩ trược rẽ hai,
Nối diêu vẽ rắn, mựa nài khen chê.