Trông lên trời, trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Thương em anh sợ lỡ làng
Nhà cao cửa rộng, em đâu màng tới anh
Trông lên trời, trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Thương em anh sợ lỡ làng
Nhà cao cửa rộng, em đâu màng tới anh