Thiên minh chính địa hề minh chính
Đường hiếu trung em giữ trọn hiếu trung
Một mai em thác xuống âm cung
Tay ôm bức chiếu nằm chung một mồ
Nào ai bỏ ngãi em mô
Em sống trên dương gian anh sống với
Em thác xuống dưới mồ anh cũng thác theo
Lời nguyền hương thắp đèn treo
Nào ơi ở bạc thác theo ngọn đèn.
- Thiên minh minh địa cũng minh minh
Chàng nằm xuống đó bỏ mình thiếp trông
Không ai chạy thuốc chạy thầy
Không ai nhổ lá bứt cây cho chàng
Không ai mượn nhổ cỏ ban
Không ai sắc thuốc cho nàng đỡ công
Tay chân lạnh ngắt như đồng
Nam mô A di đà Phật vợ xa chồng phen ni
Thác xuống suối vàng đành đoạn hồi quy
Làm tuần để chế đôi khi kẻo buồn
Về nhà treo bức liễn vuông
Treo lên rớt xuống lệ tuôn hai hàng
Ai làm hồn chàng thác xuống suối vàng


Ghi chú: 1. Chỉ điển tích vua Sớ đã vì mộng tranh bá đồ vương gây chiến tranh, giết hại nhiều người dân tình rất khổ. Bề sở dùng đề chỉ nơi chém giết lẫn nhau. Sông Nghiêu do điên trong thời Ngũ đế làm cho thiên hạ thái binh, dân tình no ấm. Bể Sở sông Nghiên dùng đề chỉ sự lầm than đói khổ, và sự hạnh phúc ấm no của hai thời khác nhau; 2. Thiên minh minh địa cũng minh minh. Có nghĩa tròi tối, đất cũng tối.3. Cỏ ban: Một loại cỏ dùng trong thuốc nam.