Thiên lý giang sơn thiên lý nguyệt
Vị tỳ thiên lạc vị tùy cưu
Ân tình rày đặng phiêu lưu
Bên sông vắng vẻ tiếng chim cưu kêu phiền
Thà đừng gặp gỡ cho yên
Gặp nhau sao lại đảo điên hử tề
Đoạn sầu bán chẩm đê mê
Tin xuân đâu đã đưa về cho chăng
Tương tư sầu biếng ngủ biếng ăn
Giấc thần mộng năm canh âm ỉ
Trách ngày lại xuân qua hè chí
Tinh luật hà âm ỉ sen khô
Mơ màng bể Sở sông Ngô
Người buồn thấy cảnh chừng mô cũng buồn.


Ghi chú: 1 Tạm hiểu: Đường xa sông núi nhuộm ánh trăng, niềm vui như trời đất bao la không riêng tuột ai; 3. Cớ sao đưa vào khuôn phép để sen khô héo.