Tam thành đốt một đống rơm (*)
Khói lên nghi ngút chẳng thơm chút nào
Khói lên đến tận Thiên Tào
Ngọc Hoàng phán hỏi: Người nào đốt rơm?


Ghi chú: Có bản: Ngồi buồn đốt một đống rơm