Rau quyền nghiêng, giỏ cà vơi
Hái rau lòng những nhớ người ở xa
Nhớ ai thơ thẩn vào ra
Giỏ rau đặt xuống bên kia vệ đường
Lên gò lên núi, ta lên đồi
Ngựa chồn, tớ mệt ta ngồi nghỉ ngơi
Chén vàng rót rượu đầy vơi
Cho khuây khỏa nỗi ngậm ngùi nhớ thương


Ghi chú: Cần xem lại