Ra vườn ngắt một cành chanh
Con dao lá trúc gọt quanh tứ bề.
Đôi ta đã trót lời thề
Con dao lá trúc để kề tóc maị
Bây giờ chàng đã nghe ai
Nghe trăng nghe gió, nghe ai mặc lòng.
Tưởng rằng chàng ở một lòng
Ngờ đâu chàng lại đèo bòng đôi nơi
Ở đây gần đất xa trời
Chăn bông chàng kết với người tri âm.
Chàng xuôi em vẫn âm thầm
Hai hàng giọt lệ đầm đầm như mưa