Qua cầu, cầu yếu phải nương
Từ rày bạn cũ, thôi thương mình rồi
Tai nghe bạn cũ có đôi
Trong lòng bối rối (nóng nảy) như vôi mới hầm
Cầm tay (Kề tai) bạn cũ khóc thầm
Từ nay hương phải khóc (Chầu rày quế đã phụ) trầm, trầm ơi!