Nhẫn đeo tay mọi khi ngắm nghía
Lược cài đầu thuở bé vui chơi
Ví bằng anh chửa có nơi
Thì em vượt suối vạch trời em sang.
Lòng em cũng muốn đa mang
Còn e thân phận dở dang giữa vờị
Cho nên chẳng muốn trao lời
Song tình như đã trọn đời không quên.
Tình không quên, nghĩa không quên
Ai đem chìa bạc tra lên khóa vàng?
Trách vì một nỗi lệ làng
Cho nên duyên phận nhỡ nhàng đôi tạ