Nhất diệp phù bình quy đại hải
Nhân sinh hà xứ bất tương phùng
Ngó lên ngọn tháp bảy tầng
Một đêm em dậy mấy lần nghe chuông
Nghe chuông Thiên Mụ thì buồn
Trông về Thành Nội khói tuôn lại sầu