Nguồn cơn tôi biết thế này
Thà rằng lấy chú ăn mày cho xong
Ngày ngày vác bị đi rong
Tối về nghĩ mát đình trung sướng đời
Giang sơn bên bị bên nồi
Nào ai vui thú với đời thì đi