Nghĩ xa rồi lại nghĩ gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ
Chắc về đâu trong đục mà chờ
Hoa thơm mất tuyết, biết nương nhờ về đâu
Số em giàu, lấy khó cũng giàu
Số em nghèo, chín đụn mười trâu cũng nghèo
Phải duyên phải kiếp thì theo
Thân em có quản khó nghèo làm chi!
Chữ nhân duyên tiên tải nhất thì
Giàu ăn, khó chịu, lo gì mà lo.


Ghi chú: Có bản khác: Xa xôi dịch lại cho gần; Hoặc: Nghĩ xa xôi lại nghĩ gần; và câu 3: Chắc đâu trong đục mà chờ