Người thác thì đã yên rồi
Để cho người sống ở đời bơ vơ.
Ba năm nhang khói phụng thờ
Đầu đội chữ hiếu, tay qươ chữ tình.
Chữ hiếu trung thiếp gánh một mình
Chẳng hay chàng có thấu tình thiếp chăng?
Đường đi khuất nẻo muôn trùng…