Người ta đi ở có công
Thân tôi làm lẽ, càng trông càng buồn.
Tối tối chị giữ lấy buồng,
Chị cho mảnh chiếu, nằm suông chuồng bò.
Mong chồng, chồng chẳng xuống cho,
Đến khi chồng xuống, gà đã o o gáy dồn!
Cha mẹ con gà kia mày đã gáy dồn,
Mày làm tao mất vía, kinh hồn về nỗi chồng con!