Ngó lên Nam Vang thấy cây nằm nước
Ngó về sông trước sóng bủa lao xao
Thương em ruột thắt gan bào
Biết em thương lại chút nào hay không
Nước đổ ống tre bông
Cưới em không đặng, biển đông anh cũng nhào
Rút gươm đâm họng máu trào
Để em ở lại kiếm nơi nào hơn anh.