Mặt vuông như thể chữ điền
Một mình mang những hai tên trên đời
Quanh năm chẳng nói chẳng cười
Áo xanh áo đỏ, hàng đôi diện đều
Nên em được chủ nuông chiều
Luôn luôn tắm rửa ra chiều chăm nom
Nhưng rồi họ cũng bất nhơn
Ngày ngày chà đạp, biết hờn oán ai?


Giải thích: Cái Thảm