Mình về mình nhớ ta chăng (3)
Ta về, ta cứ khăng khăng nhớ mình
Ngẩn ngơ như kẻ thất tình.
Trông ra ngoài lộ thấy mình khơi khơi
Mối tình ta để trên cơi
Nắp vàng đậy lại để nơi giường thờ.
Đêm hôm qua ba bốn lần mơ
Chiêm bao thì thấy dậy rờ thì không.