Hỡi chàng da trắng tóc dài
Em đã chờ đợi một hai năm trời.
Cho nên mặt ủ chẳng tươi
Sợ chúng bạn cười chẳng dám nói ra
Nhớ chàng lòng những xót xa
Làm thơ mà dán cây đa giữa đồng.
Phòng khi qua lại chàng trông
Thời chàng mới thấu nõi lòng nhớ thương.
Mối sầu là mối tơ vương
Ai mà gỡ khỏi thiếp thương trọn đời