Hết Hòn Vay đến Hòn Trả,
Hết Hòn Trả, lại đến Hòn Hành.
Tấc dạ cam đành,
Dắt con cùng vợ.
Biết bao giờ trả nợ dương trần ?
Nợ dương trần, tay lần tay vác,
Tay vịn, chân trèo,
Ta về xứ ta!
Biết bao giờ trở lại quê nhà ?


Ghi chú: Xem bài thơ Hòn Vay, Hòn Trả của cụ Trần Cao Vân
Ai nhủ hỏi đòi khéo lá lay,
Ở qua Hòn Trả bởi vì Vay.
Tờ mây bóng rợp bà so chỉ,
Nợ nước ơn đền ông phủi tay.
Ngày tháng rảnh chân muốn cụm bước,
Cỏ cây dâng lộc bốn mùa thay.
Khách giang hồ những tha hồ mượn,
Lân Hải Vân rồi đó sẽ hay.
(Trần Cao Vân)