Hò khoan
Trời mưa lác đác
Gió tạt rừng già
Bốn bề ro6`ng ẩn
Vây mà tuôn rơi
Chơi trăng còn sợ mặt trời
Soi gương còn sợ người đời trong gương
Tôi đây trong đục chưa tường
Biết là người bạn ghét thương thể nào