Hò ơ ơ... Ngày hò chữ thương chữ nhớ’,
Tối ngủ nằm mớ kêu nàng
Giật mình ngọn gió nào sang,
Nhớ nàng nhớ lắm, (hò ớ .. đừng để* ) xóm làng họ nghi. . .