Giận cũng phải giận rồi không phải
Tiếc cũng oan tiếc cũng không oan
Hội này thiếp có xa chàng
Tại trên căn số thiên hoàng định xây
Đã đành thiếp bắc chàng tây ,
Chàng lui chân về có vợ
Để thiếp giải khuây có chồng
Mở lời thề nguyệt lão tơ ông
Trai tự nhiên hoá dại gái khi không hoá khờ
Thương nhau đứng bụi ngồi bờ
Tưởng là sum họp không ai ngờ xa nhau
Gan bầm ruột thắt quặn đau
Về nhà vắng trước quạnh sau một mình
Xa làm chi tội lắm nữ trinh
Sao không biết nghĩ đề cho hai đứa mình xa nhau.