Em phân rằng phải,
Anh bảo rằng trái,
Thiệt khó than thở,
Cũng khó phân trần.
Tóc không vò mà rối,
Ruột không dần mà đau.
Chầu rày, em đã xa anh
Trăm hoa cũng héo, mười nhành cũng khô,
Biết ai tâm sự bây giờ,
Cơm ăn không đặng, chỉ nước hồ dưỡng thân.
Dang tay anh dứt Châu Trần.
Ai xa có biết, ai gần có hay.