Em nhìn chi nước, em ngắm chi mây
Chồng em nào phải đâu đây mà tìm
Con cháu sao nó đành quên
Để cho quân Hồ lỗ đặt nền đô hộ
Lên đất nước nhà.
Giống nòi lắm nỗi xót xa,
Tính năm nô lệ nay đà tám mươi.