Em không nhớ thuở anh cầm ngọn dao sắc,
Anh cắt năm bảy cái lát gừng,
Anh bỏ vào thang thuốc bắc,
Anh sắc chén rưỡi còn bảy phân,
Tay anh đỡ lưng, miệng anh vái tổ,
Nguyện cho em uống vào, bịnh dủ mười phân. (*)