Em buồn tình ra dạo vườn hoa
Thấy hoa tàn cúc rụi đọt lan già ngả nghiêng
Khiến cho ta tang tóc nỗi phiền
Mảnh gương thề còn đó bạn hiền đi đâu
Duyên ở đây nợ cũng ở đây
Đôi ta hòa quyện chưa đầy thu đông.