Em đi cái cầu là trăm cái nhịp
Em đi không kịp kêu bớ anh ơi!
Nghĩa tào khang sao anh đành vội dứt
Đêm em nằm ấm ức, ngày lệ ứa tuôn rơi
Bấy lâu nay em mang tiếng chịu lời
Xa nhau là bởi tai trời biển xa