Chiều chiều ra đứng ngõ sau (7)
Hai tay xuôi xị như tàu chuối te.
Tiếc công anh vun bón cây mè
Mè chưa ra lá con chim què đậu lên
Hồi nào chàng xuống thiếp lên
Mòn đàng chết cỏ, không nên tại trời
Tưởng là kèo cột ở đời
Hay đâu cột rả, kèo rời hai phương
Hồi nào thiếp nói thiếp thương
Tưởng như trầm để trong rương chắc rồi
Bây giờ thiếp nói thiếp thôi
Rương kia mở nắp bay hơi mùi trầm
Em nghe lời ai quăng lược ném trâm
Ai bày cho bạn hoang dâm dứt tình


Ghi chú: Bản Phú Yên chỉ có hai câu đầu