Chiều chiều ra đứng ngõ sau (4)
Hai tay rũ xuống như tàu chuối te
Tiếc công vun bón cây me
Me không có trái chim mè đậu lên
Tiếc công rày xuống mai lên
Mòn đàng đứt cỏ không nên tự trời
Tưởng rằng kèo cột ở đời
Ai ngờ kèo rã, cột rời tứ phương
Ngày nào em nói em thương
Như trầm mà ủ trong rương chắc rồi
Bây giờ khóa đứt chìa rơi
Rương long nắp vỡ bay hơi mùi trầm