Chiều chiều bước xuống ghe buôn,
Sóng bao nhiêu gợn, dạ em buồn bấy nhiêu.
Cánh buồm gió thổi hiu hiu,
Nước mắt ra chầm chậm, múi dây lưng điều không khô.
Thảm với sầu này không biết đến chừng mô ?