Chữ sầu ai khéo vấn vương
Mơ màng giấc mộng canh trường lạnh tanh
Đừng nghe lời ai sớm dỗ chiều dành
Bỏ thiếp ở nhà hiu quạnh tấm lều tranh xạc xài
Thường ngày rèm sụp then gài
Con thơ lăn lóc biết nhờ ai đỡ đần
Ngày ngày lo chạy tảo chạy tần
Sớm làm tối nấu gởi tấm thân cho mai chiều.