Chỉ vì mất một còn gà
Rêu rao bà chửi suốt ba ngày liền
Chỏ sang tứ phía láng riềng
Réo từ nội ngoại tổ tiên mười ₫ời
Có vần có ₫iệu hẳn hoi
Khi trầm khi bổng như người hát hay
Mệt nhoài nhưng vẫn còn cay
Bà gọi con gái chửi thay cho bà
Con bà nó mới mười ba
Cũng ngồi vắt vẻo xưng bà như ai
Cái khoa chửi ₫ã thành tài
Goị con nối nghiệp cái loài chua ngoa