Cây trăm nhánh gồm thâu một cội
Nước ngàn sông chảy hội một nguồn
Bấy lâu nay duyên nợ cheo cư
Tôi ôm lòng tư đợi người quân tử
Ngày nay giáp mặt nọ rồi như guộng chỉ tơ