Ba mươi Tết, Tết lại ba mươi,
Vợ thằng Ngô đốt vàng cho chú khách.
Một tay cầm cái dù rách,
Một tay xách cái chăn bông.
Em đứng bờ sông, em trông sang bên nước người.
Hỡi chú chả ơi, là chú chả ơn
Một tay em cầm quan tiền,
Một tay em xách thằng bồ nhìn.
Em ném xuống sông,
Quan tiền nặng thì quan tiền chìm.
Bồ nhìn nhẹ thì bồ nhìn nổi ?
Ai ôi! Của nặng hơn người.