Bạn hẹn với ta mồng bốn tháng giêng (3)
Trông hoài không thấy bạn hiền vãng lai
Bạn hẹn với ta mồng bốn tháng hai
Tiết xuân con én đưa thư đã rồi
Tháng ba tháng tư ta không thấy bạn thời thôi
Chim kêu thỏ thẻ trước nơi sân hòe
Tháng sáu tháng bảy ta chẳng thấy nhắn nhe
Chim kêu nhỏ nhẻ mùa hè sang thu
Chim kêu vượn hú cu gù
Cây khô lá rụng mịt mù tang thương
Tháng bảy tháng tám tháng chín mưa trường
Hết khi ta nhắn gởi hết lời ta lại qua
Tháng mười tháng mười một nước cháy mưa sa
Dương khí tiết lạnh bạn với ta xa vời
Còn mình tháng chạp bạn ơi ,
Niên tàn nguyệt tận bạn phải tính cho rồi mưu chi
Về nhà ngửa bàn tay ra tính lại tính đi
Tháng thời mười hai tháng mùa y bốn mùa
Chuỗi sầu ai khéo thêu thùa
Đớn đau dạ ngọc chát chua lá gan vàng
- Bớ em ơi một năm mười hai tháng
Một tháng ba mươi ngày


Ghi chú: Xem tiếp câu 37936; 1 Đưa thư Điển Tô Võ đi sứ Hung Nô. bị bắt chăn dê nơi bắc Hải không cho về Hán sau bắt được con nhạn xé áo lụa chép thơ buộc chân nhạn thả bay về Hán, vua Hán bắn được nhạn, biết Tô Võ còn sống, Hung Nô bèn cho Tô Vò vê Hán; ở đây ngụ ý thư từ thông tin; 2 Sân H999 oè: Ý nói sự trễ hẹn, chờ đợi lâu.