Bạn ơi bớ bạn sao đành rẽ phân
Hồi khi mô bạn biểu ta gần
Bách niên giai lão, ái với ân không lìa
Ngày nay sao vội dứt phân chia
Làm cho em dậy sớm thức khuya hỡi trời
Cực lòng thiếp lắm chàng ơi
Duyên ta nợ bạn xứng lứa xứng đôi cho trọn niềm