Bạc sao bạc chẳng vừa thôi
Để cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
Tui sang chẳng thấy người sang,
Hẹn ba bốn hẹn lòng càng xót xa.
Đoạn tràng phải bước chân ra
Gió xuân hiu hắt sương sa lạnh lùng.
Chăn đơn gối chiếc lạnh lùng,
Đôi hàng châu lệ, đôi hàng chứa chan.
Gặp chàng thiếp phải thở than,
Dưới khe nước chảy, trên ngàn thông reo,
Cơm ăn thất thểu ít nhiều…