Anh về Bình Định chi lâu (2)
Chiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Chàng xa, thiếp cách, giậm chân kêu trời
Anh về Bình Định chi lâu (2)
Chiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Chàng xa, thiếp cách, giậm chân kêu trời