Anh bứng cây trúc, anh trồng cây trắc…
Chẳng may chỗ đất xấu,
Sùng đục, Trúc mục, Trắc tàn.
Anh ở sao cho đá nọ thành vàng,
Trước hiển vinh cha mẹ, sau đến nàng mới ưng.