Ai ơi không nhớ thuở anh thề
Cầm dao lá liễu dựa kề tóc mai
Chữ đề vô đá lâu phai
Nằm đêm nghĩ lại ít ai có tình
Bông xứng bông bình lại xứng bình
Tiền năm quan nọ rước hai đứa mình còn đây
Tơ hồng bà nguyệt xe dây
Chàng nam thiếp bắc hồi này phải xa
Làm chi tội nghiệp rứa bà
Cang thường chi đó bỏ ta sao đành!