Ở nhà buồn bực lắm thay (2)
Ra đi mua quạt đụng ngày gió xuân
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Thương không ai biết ghét đừng ai hay
Miệng thế gian nhiều kẻ thày lay
Cực chàng chín rưỡi khổ thiếp đây mười phần
Miệng thế gian họ bén tựa gươm trần
Có thương thì để bụng đừng ngồi gần họ nghi.