Đất Giồng cỏ chỉ bò ngang
Em thương anh thì phải băng ngàn ra đi
Thương cha thương mẹ khó chi
Thương anh biết thuở biết thì nào nguôi
Nước chảy ngược anh bỏ sào xuôi
Nước sông kia quạnh vắng ngậm ngùi sầu riêng
Bao giờ gặp được nhân duyên
Trong người mạnh khỏe uống thuốc tiên nào bằng
Anh ra đi em cũng dặn rằng
Nơi hơn anh chuộng nơi bằng đợi em