Đêm qua bóc uốn một mình
Nghe hơi sương xuống nhớ tình nhân xưạ
Tình nhân xưa bây giờ xa vắng
Nỗi mong chờ cay đắng riêng em.
Than ôi tăm cá bóng chim
Biết đâu đường lối mà tìm hỡi aị


Ghi chú: Có người cho rằng đây là một bài thơ của một Vô Danh ngày xưa. Bóc uốn là tiếng dùng của nghề làm giấy, bóc giấy khỏi khuôn khi đã thành giấy