Đêm khuya con nhạn kêu sương
Anh trông anh giận anh buồn anh thương
Anh vơ vơ vẩn vẩn dưới ngọn đèn tàn
Từ đây tâm dạ anh bàng hoàng
Biết cùng ai kết nghĩa đá vàng trăm năm.