Đá Bia khói hận mây mù
Nuớc sông bàn Thạch lững lờ máu trôi
Ai xưa tạo hóa khéo xây
Núi hiểm lại gặp phải tay quân thù
Hàng ngày đánh đập lu bù
Khảo tra truớc mắt,ngục tù sau lưng
Thương cha nhớ mẹ quá chừng
Ngó ra đồng đẫu duới chân đá đề