Đất khách quê người
Ôi thương ơi thân em ý tình bằng đất khách quê người
Hồng nhan tình bạc phận
Ý mấy đời bỏ đi
Nói nhân duyên kia còn hẳn còn có thể ý y ỳ
Qua sông tắm mát quên sao trên trời